09:34' 13/11/2008 (GMT+7) http://vietnamnet.vn/bandocviet/2008/11/813336/ | |||||
Không thể trả lời là "vi phạm làm ô nhiễm môi trường là do lịch sử để lại". Tôi xin hỏi: Lịch sử từ đâu mà có? Do ai hình thành? Con người. Quyết định chuyển đổi nền kinh tế do ai? Con người. Thực hiện sản xuất kinh doanh là ai? Con người. Vậy thì đừng đổ vấy cho lịch sử. Hãy tự kiểm điểm mình. Còn cách giải thích như ông Bộ trưởng KHĐT cũng cần xem xét nghiêm túc . Hoàng Tiết Kiệm, Trần Hưng Đạo, Hà Nội, email: hoangtietkiem@...
Đúng là ô nhiễm môi trường là do lịch sử để lại, nhưng bộ trưởng hãy xem lại mình đã làm gì để cải thiện tình hình hay chưa hay là chỉ làm cho vấn đề trầm trọng hơn. Người bộ trưởng của một nước là phải tìm kiếm và thực thi biện pháp khắc phục những cái chưa tốt chứ không phải tìm lí do để đổ trách nhiệm. Đặng Quốc Huy, Thái Bình, email: AVGKAV@...
Xin gởi đến bộ trưởng câu hỏi: "Lịch sử nào làm cho môi trường Việt Nam ngày nay ô nhiễm vậy?". Đỗ Ben, CH Séc, email: bebenhugo@...
Cần có giải pháp quản lý và một bộ luật nghiêm minh
Theo tôi, các đại biểu phải đề xuất được cách quản lý hiệu quả. Nhà nước ta đã có luật 2005 tương đối hoàn chỉnh nhưng cách thực thi chưa phù hợp với tình hình thực tế. Có quá nhiều kẽ hở để các doanh nghiệp có thể lách luật.
Đơn cử như việc thanh tra môi trường, nếu muốn thanh tra thì phải có văn bản báo trước. Câu hỏi đặt ra là một nhà máy vi phạm luật nếu báo trước như vậy thì khác gì tiếp tay cho tội phạm.
Theo tôi, chúng ta cần dành những nghị định đặc biệt cho ngành môi trường như như việc thanh tra các cửa hàng xăng dầu vừa rồi. Nếu chúng ta làm như vậy, tôi khẳng định rằng còn có rất nhiều nhà máy như Vedan.
Cuối cùng, tôi đề nghị Nhà nước phải bắt buộc mỗi nhà máy có ít nhất một cán bộ chuyên ngành công nghệ và quản lý môi trường. Chúng ta hãy nhìn những hậu quả của các nước đi trước. Tôi thấy rằng chúng ta đang ở trong tình trạng nghiêm trọng hơn các nước đi trước. Lương Thế Trung, Nam Định, email: trungtheluong@...
Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên cần phải nhìn thẳng vào vấn đề ô nhiễm hiện nay có giải pháp xử lý, không nên trả lòi vòng vo, trốn tránh trách nhiệm. Thậm chí, nhận trách nhiệm chịu xử lý kỷ luật như Bộ trưởng Bộ NN&PTNT Cao Đức Phát. Nguyễn Đức Minh, Bắc Ninh, email: ducminhsbv@...
Tôi có nhận xét về việc trách nhiệm của người quản lý trong việc chống gây ô nhiễm. Nói thẳng và nói thật, việc doanh nghiệp hay khu CN gây ô nhiễm với những người có chuyên môn nhìn là biết ngay, cái mấu chốt là họ có nói ra và các cơ quan ban ngành làm triệt để hay không?
Tôi nói ngược lại vấn đề, sông Thị Vải bị ô nhiễm hàng bao năm như thế mọi người dân biết, các cơ quan chức năng có biết không? Nếu nói không biết thì thật buồn cười, những hiện tượng lạ xuất hiện trên con sông thì phải tìm nguyên nhân. Vậy, đã biết con sông bị ô nhiễm, các cơ quan chức năng địa phương đã làm gì?
Ở thành phố Hạ Long, 1 người làm chuyên môn về môi trường đi dọc các bờ biển có các nhà máy hoặc cảng than cũng biết có ô nhiễm nhưng đã ai làm gì đâu? Báo cáo tác động môi trường năm nào cũng có, 6 tháng 1 lần nhưng nội dung thì gần giống nhau. Nguyễn Xuân Sáng, Hồng Hải, Hạ Long, Quảng Ninh, email: sang.licogi@... Miệng cống xả nước thải của Vedan ra sông Thị Vải. Ảnh: VNN Bộ trưởng KHĐT phát biểu "bây giờ chúng ta mới giật mình về vấn đề môi trường", nếu không làm ăn nghiêm túc chúng ta sẽ còn giật mình nhiều hơn. Tất cả các nước (ngoại trừ Trung Quốc) đều có tiêu chuẩn và yêu cầu rõ ràng về việc thải bùn đỏ ở các nhà máy sản xuất alumina.
Thải bùn đỏ theo công nghệ lỏng rất độc hại cho môi trường đã không được phép sử dụng ở nhiều nước trên thế giới. Ông Phạm Khôi Nguyên và ông Võ Hồng Phúc có biết điều nay không? Khi ông Phúc giật mình thì sông Thị Vải đã bị bức tử. Nếu không nghiêm túc từ bây giờ thì bùn đỏ sẽ bức tử cả Tây Nguyên. Minh Tâm, Dã Tượng, Hà Nội, email: illies.hn@...
Nếu chúng ta chỉ làm một phép tính so sánh về khả năng ổn định bền vững của tài nguyên đất đai sau khi có tác động cơ giới vào đã thấy được hậu quả đáng báo động của nó. Mới chỉ là những tác động trên bề mặt quả đất như việc đào đất làm đường mà đã có nhiều vụ việc sạt lở đất xảy ra tổn hại đến sinh mạng và kinh tế của người dân rồi. Còn khi chúng ta đào bới tung lòng đất lên để khai thác khoáng sản thì hậu quả sẽ như thế nào? Triệu Việt Hà, Hoằng Trạch, Hoằng Hóa, Thanh Hóa, email: vietha68@...
Nhân dân nên là bộ phận giám sát
Theo tôi, câu trả lời chỉ cần hết sức ngắn gọn, trước hết, chúng ta cần phải nhìn vào lợi ích trước mắt trong công tác bảo vệ môi trường, bất kỳ điểm nào có nguy cơ tác động đặc biệt tiêu cực đến môi trường cần phải có biện pháp xử lý ngay lập tức và hết sức nghiêm túc, minh bạch, xử nặng...
Và nhân dân nên là bộ phận giám sát nguy cơ ô nhiễm này, có biểu hiện nào gây ô nhiễm, họ sẽ chỉ ra cho các cơ quan chức năng. Các cơ quan này cần chứng minh sự ô nhiễm và khi có bằng chứng, họ được quyền kiểm tra thông qua phân tích các chỉ tiêu môi trường và kiểm tra việc xử lý môi trường bất kể có được sự đồng ý của chủ cơ sở SX hay không. Hiền Anh, Hà Nội, email: hienanhng@...
Tôi thấy rằng những khoản phí nộp phạt còn thấp, cần phải xử phạt hành chính đi kèm với truy tố trước pháp luật những hành vi gây ô nhiễm môi trường vì ô nhiễm làm ảnh hưởng sức khoẻ con người. Nguyễn Xuân Nhân, email: dungquenbanhe@... |
Wednesday, November 12, 2008
Xin Bộ trưởng đừng đổ lỗi cho lịch sử
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment